Home » » Vì sao mẹ lại muốn con đọc sách?

Vì sao mẹ lại muốn con đọc sách?

Biên tập bởi: ♥ Tiểu cát vào Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016 | 03:08

Mẹ luôn lo lắng cho con trong khi con lại quá coi thường những thứ mẹ nói. Mẹ sợ con sau này sẽ không có việc làm, thất nghiệp. Bởi con luôn không bận tâm và coi nhẹ những điều mẹ nói. Con luôn nghĩ rằng cuộc sống thế hệ trẻ chúng con khác xa thời bố mẹ, công việc không làm cái này thì làm cái khác. Tuổi trẻ thì cứ chơi vui cho thỏa thích. Con thật sự đã quá vô tâm những lời dặn của mẹ
>> Đọc thêm: truyện ngắn hay


Ngày đó mẹ hỏi con: "Tương lai con thích làm cho nghề gì?" Mẹ đã lưu ý thấy con cực kỳ xem thường việc giải đáp vấn đề này, thành thử đã nói hỗn với mẹ 1 trận. Là bởi vì ở thế hệ này của những con, thường quá tự tin về ngày mai, vì vậy cảm thấy ko cần phải giống như thế hệ mẹ lúc còn trẻ, nghiên cứu một phương pháp cẩn thận, chu đáo, hay là kỳ thực, các con ko tự tin mang mai sau, bởi vậy mới cố tình fake bộ để sinh ra một thái độ giễu và ngạo mạn, nhằm lánh né trả lời câu hỏi của mẹ?
Mẹ gần như thích tin tưởng rằng con là làm bộ khoáng đạt, bạn trẻ của ngày bữa nay đối sở hữu ngày mai, khoáng đạt được sao? một đoạn phim kể về người thanh niên Pháp đứng trên đường mà hò hét kháng nghị khiến toàn xã hội đều bắt buộc chấn động. Đây là giới trẻ của thế kỷ 21 đang bị phiền não về những kế hoạch sinh nhai của bản thân, đang chống chọi vật lộn.
Từ khi mẹ 21 tuổi đến khi con 21 tuổi, thì tỷ lệ người trầm mình đã tăng cao 60%, con ra công né tránh vấn đề của mẹ, là vì con 21 tuổi, con vẫn còn đang ngồi trên ghế trường đại học, cũng cảm nhận được áp lực của hiện thực rồi đúng không?

Con còn nhớ lúc chúng mình còn ở Đức đã gặp vị họa sĩ – Timothy không? Anh ta từ nhỏ đã say mê tranh, ở trong hệ thống giáo dục tự do, chẳng chú ý tới đua ganh hay xếp thứ hạng của nước Đức, anh ta lúc thì học ngoại ngữ để làm thông dịch, khi thì học làm cho thợ khóa, lúc thì lại học khiến cho nghề mộc. Sau khi phải chăng nghiệp, ko chọn được công việc, 1 năm trôi qua, hai năm trôi qua, rồi ba năm trôi qua, tới hiện tại, hẳn là đã bao nhiêu năm rồi? Mẹ cũng ko nhớ rõ, nhưng, năm mà anh ta thất nghiệp chỉ mới với 18 tuổi, năm nay anh ta đã 41 tuổi rồi, vẫn thất nghiệp như thế và ở cùng sở hữu mẹ của anh ấy.
khi ko sở hữu việc gì làm cho, anh ta ngồi ở cửa sổ sát đường, vẽ hươu cao cổ. Trong các tác phẩm của anh ta, cổ của hươu cao cổ thò ra từ đỉnh của ô tô buýt, xuyên qua trường bay, đi vào một rạp đang chiếu phim... nó mở đôi mắt to mang lông mi dài, nhìn chăm chắm vào 1 đứa trẻ ngồi trên 1 loại xe ba bánh.
Bởi vì ko có việc làm, buộc phải anh ta chẳng thể hôn phối, tất nhiên cũng ko có con. Trên thực tế, anh ta vẫn sống cuộc sống của 1 đứa trẻ. Thế nhưng mà, mẹ của anh ta đã sắp 80 tuổi rồi. Mẹ với lo lắng hay ko nếu mai sau con cũng biến thành Timothy? Thành thực mà đề cập, đúng là mẹ cũng lo lắng!

Mẹ nhớ mang một đêm chúng mình đã nói chuyện với nhau trên sân thượng, con nói: "Mẹ ơi, mẹ buộc phải hiểu rõ và hài lòng sự thực rằng mẹ sở hữu một cậu con trai rất bình thường." Con ngồi trong 1 chiếc ghế trên sân thượng, quay lưng về phía biển, tay châm 1 điếu thuốc, đấy là lúc 3 giờ sáng.
Bạn bè mẹ giả dụ trông thấy con hút thuốc lá trước mặt mẹ, cố định sẽ nhìn mẹ bằng một ánh mắt không thể tin nổi: "Cậu ta làm cho sao mang thể hút thuốc trước mặt mẹ?", "Làm sao mà bạn lại mang thế để con trai hút thuốc trước mặt mình được?"
Mẹ trang nghiêm nghĩ tới vấn đề này, mẹ ko muốn người khác hút thuốc, bởi vì mẹ không thích mùi khói thuốc lá, lại càng không thích con trai mình hút thuốc, bởi vì hút thuốc sở hữu thể gây bắt buộc căn bệnh chết người là ung thư phổi cho con. Thế mà lại, con trai của mẹ đã 21 tuổi rồi, là 1 người trưởng thành với khả năng tự tại tự chủ. Là người trưởng thành, phải chịu bổn phận mang hành vi của bản thân, và cũng nên tự chịu hậu quả do sai lầm của bản thân mình gây ra, một khi đã hấp thụ quy luật khách quan này rồi, con tự quyết định hút thuốc, mẹ làm sao mang thể "không cho phép" con đây? Mẹ mang quyền lực gì hay quyền uy gì để ước thúc con đây?
Mẹ nhìn con hút thuốc, chân kiễng lên, hút thuốc rồi nhả ra 1 làn khói đen như sương mù, tức giận chỉ thích rút điếu thuốc từ trong miệng con ra và ném xuống biển. Thế nhưng mà, trong lòng mẹ lại tự nhủ: "Hãy nhớ kỹ, người đang ngồi trước mặt mình là 1 người trưởng thành, mình đối đãi với con cũng giống như đối đãi có các người trưởng thành khác trong cõi tục, mình chẳng thể rút điếu thuốc từ trong mồm của bạn bè mình hay của 1 người xa lạ mà ném đi được, bởi vậy, mình chẳng thể rút điếu thuốc trong mồm người đang ngồi ngay trước mặt mình mà ném đi được, con từ lâu đã ko còn là đứa con bé nhỏ của mẹ nữa rồi, con là một "người khác" rồi!"
Sự trưởng thành của tuổi xanh là một việc chẳng hề quá dễ, người khác đều hiểu. Tuy muốn bao bọc con, che chở con, nhưng mẹ học được bài học to hơn "buông tay", coi như con trở nên 1 "người khác", nhưng cũng chẳng phải dễ dàng!
Mẹ nói: "Con thường nhật chỗ nào, bình thường là mang ý gì?"
Con nói: "Con cảm thấy, sự nghiệp trong ngày mai của con nhất định là kém so với mẹ, cũng kém cạnh bố, cả bố và mẹ đều sở hữu học vị tiến sĩ", nghe được câu này, mẹ với chút ngạc nhiên.
"Con hình như cảm thấy con cứng cáp chẳng thể với thành quả như của bố, càng không thể sở hữu thành quả như của mẹ, con mang thể sẽ trở thành 1 người rất thông thường, sở hữu bằng cấp cực kỳ thường ngày, với 1 nghề nghiệp cực kỳ thông thường, không mang đa dạng tiền, cũng không với tăm tiếng, một người thường ngày nhất". (Con dập tắt điếu thuốc).
"Mẹ có thất vọng không?"
bây giờ mẹ đã quên lúc ấy sao mẹ lại kể có con như thế, mẹ đề cập rằng mẹ sẽ không thất vẳng, cho dù con khiến gì thì mẹ cũng vui vẻ, bởi vì mẹ yêu con? Hay là không thích tranh biện về triết lý "bình thường" sở hữu con, hay là siêu thật tình mà thuyết phục rằng con không hề 1 người "bình thường" mà chỉ là con chưa tậu được xác thực bản thân mình?
Mẹ không nhớ rõ nữa, mà lại bây giờ mẹ mang thể kể có con, nếu như con là một người "bình thường", mẹ có thất vọng hay không?
Điều quan trọng nhất đối mang mẹ, chẳng phải là con sở hữu thành tựu hay không, mà là con sở hữu hạnh phúc hay ko, trong cuộc sống tiên tiến hiện nay, mẫu công tác nào với thể ít đa dạng mang đến cho con niềm hạnh phúc? thứ nhất – nó cho con ý nghĩa, công việc đấy không điều khiển con, ko giam giữ con như tù binh, thiết bị hai – nó cho con thời gian, nó cho con trải nghiệm gần như trong cuộc sống.
tiền của và tiếng tăm, cái nào là nguyên tố chính của hạnh phúc đây? giả sử đặt hai chọn lựa trước mặt con, hoặc là đến phố wall làm cho quản lý ngân hàng hoặc là khiến cho nhân viên chăm nom sư tử hà mã trong vườn bách thú, mà con là một người đam mê nghiên cứu động vật. Mẹ hoàn toàn không cho rằng khiến cho quản lý nhà băng là mang thành quả, hay là nhân viên chăm chút sư tử trâu nước là "bình thường". Mỗi ngày vì tiền mà bao tay, mà nỗ lực rất mang thể lại ko bằng mỗi ngày tắm rửa cho voi hay đánh răng cho trâu nước.
khi làm công việc mà trong lòng con thấy sở hữu ý nghĩa, với giá trị, thìa là con đã mang cảm giác thành tựu. khi công tác của con cho con thời gian, ko lấy đi cuộc sống của con, là con đã sở hữu tôn nghiêm, cảm giác thành quả và uy nghiêm, cho con niềm hạnh phúc.
Mẹ sợ con trở nên người vẽ hươu cao cổ như Timothy, ko phải vì anh ta không sở hữu tiền ko với danh, mà là anh ta không chọn được ý nghĩa. Mẹ bắt buộc con chăm chỉ đọc sách, chẳng hề vì mẹ muốn con sở hữu thành quả hơn mọi người, mà là bởi vì, mẹ muốn con có rộng rãi hơn nữa quyền lựa chọn cho tương lai, lựa chọn với ý nghĩa, sở hữu thời kì giải quyết chứ ko phải là bị ép mưu sinh.Nếu như chúng mình không hề so sánh danh, lợi sở hữu mọi người, mà chỉ là vì mua chỗ im tĩnh thoải mái trong nội tâm bản thân mình, thì như vậy từ "bình thường" này cũng ko có ý nghĩa lắm. "Bình thường" là so sánh mang mọi người, còn "nội tâm yên ổn tĩnh thoải mái" là so sánh mang chính mình. "Thiên sơn vạn thủy" đi tới rút cục, thì đối tượng mà chúng mình chịu bổn phận nhất vẫn là hai từ "chính mình". vì thế, con tất nhiên không mang lý do gì đi so sánh mình với người thế hệ trước, hay là cần sống giống mang sự mường tưởng về con của thế hệ đi trước.
Cũng giống như, hút thuốc hay không hút thuốc, tự thân con hẵng tự quyết định đi nhé!
>> Đọc thêm:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét